Thứ Tư, 22 tháng 4, 2009

TÌNH MƠ...




TÌNH MƠ...

Trong mỗi ngày em mong anh vẫn khỏe
Điều em lo khi cơ thể bất an
Trái gió trở trời, xa cách dặm ngàn
Làm sao được khi chúng mình cách trở…


*
Từ dạo quen nhau tiếng cười giọng nói
Phuơng trời nào ấp ủ nỗi niềm riêng
Em nơi đây, cơn lốc xoáy muộn phiền
Hồn em trọn trong anh từ dạo ấy…
*
Nép vào vai anh trong vòng tay ấm
Của hai tâm hồn khao khát tham lam
Anh mơn tóc em khe khẻ thì thầm
Em đã chiếm đoạt hồn anh trọn vẹn !
*
Anh say đắm những trang thư em viết
Của người anh yêu tận mãi trời xa
Viết trao anh trọn tình ý thiết tha
Lòng quạnh vắng thương về anh nơi đó…
*
Thà im lặng chẳng bao giờ hờn trách
Cho đôi tim vẫn tinh trắng với tình
Sóng tình yêu rực rỡ ánh bình minh
Trong nhung nhớ hai khung trời cách biệt
*
Thà im lặng để tình mơ thắm thiết
Dù cách xa lòng tha thiết niềm thương
Nói ra, cho thêm hờ hững đoạn trường
Cầu lỡ nhịp bởi đôi đường cách trở
*
Anh có khi nào nửa đêm trăn trở
Nhớ về em trong thăm thẳm bóng đêm
Chốn cô phòng thương nhớ nát hồn em !
Riêng mình em giữa muôn trùng trống vắng..!
Nguyễn Thế Hoàng






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét