Thứ Tư, 22 tháng 4, 2009

BẮT ĐỀN EM !




BẮT
ĐỀN
EM !



Cũng bởi em trả lời thư mùi mẫn
Khiến cho anh ngơ ngẩn cả cõi lòng !
Mộng lớn, mộng con, ùn ùn kéo đến...
Anh phải bắt đền em ! Em biết không ?
*
Ai bảo em hẹn gặp anh tâm sự
Đường thì xa, mà mưa lũ cuồng phong !
Đành lỡ hẹn, nằm nhà buồn ấm ức !
Anh phải bắt đền em ! Em biết không ?
*
Ai bảo em thích làm ‘’thơ con cóc’’
Chuyển cho anh nhờ chỉnh sửa lòng vòng
Anh thức trắng đêm, xuống cân, mất ngủ.. !
Anh phải bắt đền em ! Em biết không ?
*
Ai bảo em chúc mừng anh sinh nhật
Bao yêu thương đầy ắp cánh thiệp hồng
Anh lặn ngụp tình em muốn...tắt thở !
Anh phải bắt đền em ! Em biết không ?
*
Em ví anh như mùa Xuân tuổi ngọc
Để cùng em không ảm đạm mùa Đông
Nhưng, em ơi ! đời anh đà sáu bó.. !
Anh phải bắt đền em ! Em biết không ?
*
Ai bảo em phải cử hành hôn lễ
Để chúng ta phải thành vợ thành chồng
Nghe em nói, anh thẹn thùng, ngượng nghịu...
Anh phải bắt đền em ! Em biết không ?
*
Ai bảo em phải tậu nhà cao cửa rộng
Mua xe hơi, quần áo xịn, vàng vòng
Anh phát sốt rét run đến…chết giả !
Anh phải bắt đền em ! Em biết không ?
*
Ai bảo em phải đưa em du lịch
Bên trời Âu, Nam, Bắc Cực được không ?
Nghe em phán, anh rét run ngất xĩu
Anh phải bắt đền em ! Em biết không ?
*
Giờ em bảo anh, ghét anh ghê gớm !
Anh cứ bắt đền em, có phải không ?
Ghét anh nè, không thèm chơi anh nữa
Để anh chừa phô diễn cái tội ngông !
*
Ai bảo em ghét anh không chơi nữa
Không bắt đền, bắt vạ nữa được không ?
Anh giải hòa thành uyên ương chấp cánh
Đôi môi hồng em đón nhận nụ hôn..!
Nguyễn Thế Hoàng



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét