NỬA ĐÊM THƯƠNG NHỚ ANH
Nói xuôi, nói ngược vẫn buồn
Nói lui, nói tới sầu tuôn suốt đời
Giờ thì chỉ có anh thôi
Để em trao trọn cuộc đời cho anh
Tháng năm qua đã tác thành
Cơ duyên kéo lại để dành cho nhau
Dù cho sương gió bạc đầu
Yêu trong xa cách dãi dầu gió sương
Thương anh chiếc bóng dặm trường
Thương em cô lẻ sầu vương tóc mềm
Chính là anh, đêm từng đêm
Không gian hiện hửu bên em bóng hình
Chập chờn ánh nến lung linh
Cô phòng thanh vắng chúng mình…nhớ nhau
Ngoài trời lá đổ hè sau
Mưa rơi tí tách nhạc sầu tỉ tê
Âm thanh tiềm thức vọng về
Trao nhau sưởi ấm đê mê “bão tình”..!
Chính là duyên nợ ba sinh
Nên anh yêu mãi bóng hình này thôi.
Cho lòng em chẳng đơn côi
Cho anh không phải lẻ loi cuối đời !
Em là riêng chỉ anh thôi
Như vì sao sáng giữa trời cho em
Vạt trăng le lói bên rèm
Lao xao gió thoảng nửa đêm...nhớ chừng
Nhớ vòng tay rất thân thương
Nhớ bờ môi ngọt tưng bừng nụ hôn
Gối chăn ấp kín tâm hồn
Từng đêm thương nhớ bồn chồn tâm tư...
Nguyễn Thế Hoàng
Thứ Bảy, 21 tháng 3, 2009
NỬA ĐÊM THƯƠNG NHỚ ANH
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét