HỒN THU
Trời thu gió nhẹ đìu hiu hắt
Cuốn lá vàng bay tận nẽo đời
Có ai nhặt lá vàng rơi nhỉ ?
Dành lại cho tôi một chiếc thôi.
Cho tôi chiếc lá vàng rơi ấy
Để viết bài thơ gởi đến người
Rằng mãi phương xa người có biết
Tim tôi côi cút lệ nhòa rơi..!?
Niềm thương nỗi nhớ giăng giăng lối
Chĩu nặng tình riêng tím dạ nàng
Tâm sự ngút cao sao viết hết..!
Con tim yêu nhớ gởi thương chàng.
Vàng bay chiếc lá lên cao vút
Bảng lảng trời mây bạt núi đồi
Chiếc lá đề thơ người thấu nỗi...
Đong đầy thương nhớ ngập hồn tôi !
Nguyễn Thế Hoàng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét