NỬA ĐÊM THỨC GIẤC
Quốc thù vị báo đầu tiên bạch
Kỷ độ long tuyền đái nguyệt ma !
Đặng Dung
Thức giấc nửa đêm trong hoang sơ tạo vật
Ta vẫn nằm đây, miền đất tạm dung
Đêm từng đêm trong khắc khoải tận cùng
Mà sao vẫn chưa chu toàn trách nhiệm !
Mơ ước nào hơn phần tư thế kỷ
Bước chân hoang dẫm nát bước phong trần !
Từ độ ly hương tìm đất dung thân
Được, mất gì khi hoàng hôn chếch bóng.. !
Ôi ! Việt Nam ! ngụp sâu tầng địa ngục
Dòng giống Lạc Hồng tan tác chim muông
Mồ mã cha ông hoang phế cội nguồn
Mất hết rồi.. ! khi cơ đồ sụp đổ !
Còn lại gì.. ? đang tuổi đời chồng chất
Quê Hương còn chìm đắm trong điêu tàn
Dân Tộc ôi ! đang quằn quại lầm than !
Còn phải nô lệ Hán Tàu phương Bắc !
Còn lại gì.. ? tình Quê Hương, Dân Tộc
Còn tình Người, tình Chiến Hửu, Đồng Hương
Còn cờ Vàng Ba Sọc Đỏ thân thương
Còn trang sử bốn nghìn năm giữ nước.. !
Còn trong tim sục sôi bầu nhiệt huyết
Cứu Quê Hương nung khí thế tràn đầy
Từng bàn tay xiết chặt từng bàn tay
Vùng lên, giương cao Cờ Vàng chính nghĩa
Mẹ Việt Nam ngày đêm chờ Quốc Nội
Đánh phũ đầu dứt điểm lũ cộng nô
Cùng Hải Ngoại tiếp tay xóa sổ giặc Hồ
Giành đất, đảo, biển Đông... chúng đã bán
Từng nửa đêm trong tận cùng nỗi nhớ
Nhớ Quê Hương, nhớ biết mấy cho vừa
Có một ngày phải trở lại chốn xưa
Vang khúc khải hoàn, Cờ Vàng rợp bóng...
Mẹ Việt Nam, các con xa của Mẹ
Vẫn còn đây lòng hướng vọng quê nhà
Ngày bên Mẹ không còn những can qua
Đất Nước thái hòa, tự do, dân chủ.. !
Nguyễn Thế Hoàng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét