TỪ ĐÓ...NIỀM RIÊNG
Gió bấc tràn về. lạnh tái tê
Mưa bay ngơ ngác tỉ tê về
Nghe trong buốt giá hồn vương vấn
Thấm đậm buồng tim, nhức nhối ghê !
Giữa cô đơn lá rụng ven thềm
Xào xạc cành khô trải bóng đêm
Cứ ngỡ tâm tình đang dạo khúc
Nghê thường anh say đắm bên em !
Nào những đêm về lệ ướt mi
Tim lòng đau đáu khối tình si !
Lưng chừng giọt lệ vương trong mắt
Ngày tháng đong đầy nỗi cách ly…
Giấc ngủ hững hờ loáng thoáng mơ !
Nghe mưa rơi tí tách ơ hờ…
Hồn thơ miên viễn qua trang giấy
Nét bút đi hoang giữa đèn mờ.
Uể oải tình riêng bao nỗi niềm
Buông xuôi vận số nửa chừng đêm
Chờ trong thương nhớ... bình minh đến
Từ đó…niềm riêng – anh của em !
Nguyễn Thế Hoàng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét