NGƯỜI
ĐÀN
ÔNG
CỦA
TÔI
Người đàn ông của tôi
Trách anh mang tôi khỏi
Tháp ngà tuổi tinh khôi
Nở để tôi xa lạ
Giữa dòng đời xa xôi
*
Người đàn ông của tôi
Nào đâu tôi hiểu thấu
Bao mặt trái cuộc đời
Chưa một lần chạm đến
Để giờ tình chia phôi
*
Người đàn ông của tôi
Biết đời mình vướn mắc
Sao cứ giao ước lời
Để tim tôi rướm máu
Đau thương cho kiếp người !
*
Người đàn ông của tôi
Quên rồi lời hẹn ước
Chim Phụng Hoàng liền đôi
Thác đồng quan đồng quách
Sống đồng tịch đồng thời
*
Người đàn ông của tôi
Hãy trả tôi tuổi ngọc
Tuổi dại khờ ô môi
Bởi tình đầu vụng dại !
Giờ tình xa...xa thôi !
Nguyễn Thế Hoàng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét