Thứ Năm, 3 tháng 2, 2011

CHÚC MỪNG NĂM MỚI - TÂN MÃO - 2011





Trang Nhà MIỀN LƯU NIỆM
Kính chúc :
Thân Hửu - Chiến Hửu - Độc Giả
Một năm Tân Mão -2011 :
Dồi dào sức khỏe - Tài Lộc vẹn toàn -
Vạn sự như ý - An Lành Thịnh Vượng.
Sơn thủy thanh cao Xuân bất tận tận
Thần Tiên lạc thú cảnh trường sanh
Để mà :
Môn đa khách đáo thiên tài đáo
Gia hửu nhân lai vạn vật lai.
MIỀN LƯU NIỆM




Thứ Hai, 13 tháng 12, 2010

MERRY CHRISTMAS & HAPPY NEW YEAR 2011


CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2011

Những Cánh Hoa Hồng Trong Đêm Giáng Sinh

Tuyết đang rơi. Hồng Thủy đang ngồi ở khoảng sân sau nhà, em thấy lạnh hơn. Hồng Thủy không mang giày ống cao. Em không thích, mà em cũng chẳng có đôi nào. Chiếc áo khoác mỏng tanh không đủ giữ ấm cho Hồng Thủy. Em lạnh lắm.
Tuyết vẫn không ngừng rơi. Hơn một giờ trôi qua, em nghĩ mãi chưa ra món quà Giáng sinh tặng mẹ. “Ôi, thật là chán. Giờ đây nếu có nghĩ ra mua gì thì mình cũng đâu có tiền mà mua.” Em lắc đầu, mặt buồn rười rượi.
Đã ba năm kể từ khi bố qua đời. Ba năm qua, cả nhà năm miệng ăn đánh vật từng ngày với cuộc sống. Không phải vì mẹ không quan tâm, mà chỉ vì không biết bao nhiêu mới đủ. Mẹ làm cả ca đêm ở bệnh viện, nhưng đồng lương nhỏ bé cũng chỉ đủ chống chọi qua ngày.
Càng thiếu tiền và những thứ khác, cả nhà càng thương yêu và bảo bọc nhau hơn. Cùng với anh chị và một đứa em, Hồng Thùy đảm trách mọi việc nhà khi mẹ vắng. Ba chị em gái của em đã chuẩn bị những món quà Giáng sinh rất dễ thương cho mẹ rồi. Còn Hồng Thủy thì vẫn tay trắng, dù bây giờ đã là đêm Giáng sinh.
Lau vội dòng nước mắt, em đá chân vào tuyết và đi xuống phố, nơi các cửa hiệu đang lấp lánh ánh đèn màu và nhộn nhịp tiếng nhạc Giáng sinh. Một cô bé mười sáu tuổi mồ côi cha, sao giờ đây em thấy rất cần một người để chuyện trò. Nhưng sao khó quá !
Hồng Thủy đi dọc theo các cửa hiệu, nhìn đăm đắm vào những tủ kính được trang trí thật lộng lẫy. Mọi thứ sao mà đẹp đến thế, mà cũng xa tầm tay đến thế! Trời tối dần. Hồng Thủy đành phải quay về nhà. Bỗng mắt nàng bắt gặp một tia sáng nhỏ từ phía chân tường. Hồng Thủy cúi xuống và phát hiện ra đó là một đồng tiền sáng chói.
Giây phút đó, Hồng Thủy như thấy mình là kẻ giàu có hạnh phúc nhất thế gian. Một làn hơi ấm chạy dọc cơ thể. Hồng Thủy chạy nhanh về phía cửa hiệu đầu tiên vừa nhìn thấy lúc nảy. Nhưng rồi lòng phấn khích bỗng tan thành mây khói khi người chủ hiệu bảo rằng sẽ chẳng mua được thứ gì với đồng tiền này.
Hồng Thủy trông thấy một hàng hoa và quyết định bước vào trong chờ tới lượt mình.
“Gì vậy cháu?”, người bán hoa hỏi.
Hồng Thủy chìa đồng xu ra và nói rằng liệu tôi có thể mua một bông hoa làm quà Giáng sinh cho mẹ không ?
Người bán hoa nhìn vào đồng 10 xu. Đặt tay lên vai cô bé, ông trả lời: “Hãy đợi ở đây. Để chú xem chú có thể giúp cháu được gì nhé!”.
Đứng đợi, Hồng Thủy nhìn những bông hoa đầy màu sắc xung quanh. Dù là một cô bé vừa lớn nhưng Hồng Thủy có thể tưởng tượng được rằng mẹ và các chị em gái mình yêu những bông hoa như thế nào.
Tiếng cánh cửa đóng lại của người khách cuối cùng đưa Hồng Thủy trở về với hiện tại. Chỉ còn một mình trong cửa hiệu, em cảm thấy cô đơn và hơi chút lo sợ.
Bỗng người bán hoa xuất hiện, đi tới quầy. Ông lấy lên mười hai bông hồng đỏ thắm, với những cành lá xanh điểm xuyết những chấm hoa trắng li ti, được bó lại với một chiếc nơ bạc thật xinh. Tim Hồng Thủy như lặng đi khi người chủ hiệu đặt bó hoa vào một chiếc hộp màu trắng trong.
“Đây, của cháu đây. Tất cả là 10 xu.” Ông nói rồi chìa tay ra. Hồng Thủy đưa đồng xu một cách rụt rè. Ôi, không biết mình có nằm mơ không đây? Ai lại bán cả một bó hoa tuyệt đẹp thế kia với chỉ 10 xu cơ chứ! Dường như cảm nhận được vẻ lưỡng lự của cô bé, người chủ hàng hoa nói: “Chú đang bán giảm giá mười hai bông 10 xu, cháu có thích chúng không nào?”.
Nghe vậy, Hồng Thủy không còn ngần ngại nữa. Khi chạm tay vào chiếc hộp dài xinh xắn, cô bè mới tin rằng đó là sự thật. Bước ra khỏi hàng hoa, cô bé còn nghe giọng người bán hoa gọi với theo, “Giáng sinh vui vẻ nhé, con gái !”.
Người bán hoa quay vào, cùng lúc vợ ông đi ra. “Chuyện gì vậy anh?”
Nhìn ra ngoài cửa sổ, cố ngăn dòng nước mắt, ông nói: “Một điều kỳ lạ vừa mới xảy ra sáng nay. Em biết không, trong lúc anh sửa soạn mở hàng, anh nghe một giọng nói bảo rằng hãy dành ra một tá hoa hồng để làm một món quà đặc biệt. Rồi mải mê với công việc anh cũng không nhớ tới điều ấy cho lắm; nhưng vừa rồi không biết sao anh lại để mười hai bông hoa sang một bên. Chỉ một vài phút sau, một cô bé gái xinh xắn bước vào và hỏi mua một bông hoa tặng mẹ chỉ với một đồng mười xu. Anh bỗng nhớ lại…..
Đã lâu lắm, khi ấy anh là một thằng bé rất nghèo, không có lấy một đồng mua quà Giáng sinh cho mẹ. Đêm Giáng sinh năm ấy, khi đang lang thang một mình trên đường, anh gặp một người đàn ông xa lạ. Ông ấy ngỏ lời cho anh mười đôla. Đêm nay, khi gặp cô bé này, anh đã biết giọng nói ban sáng là của ai. Và anh đã để lại mười hai bông hoa đẹp nhất.”

Hai người ôm nhau thật lâu. Rồi họ bước ra khỏi nhà trong cái giá rét đêm Giáng sinh. Trời lạnh lắm, nhưng trong lòng họ ấm áp hơn bao giờ.
NTH
*****************************************
Chúa ơi, Một mùa Giáng Sinh lại về với vạn vật đất trời, một mùa để “cho” và “nhận”. Xin cho con nghe được tiếng Chúa nói trong tâm hồn như người đàn ông bán hoa trong câu chuyện trên để con biết Chúa Hài Đồng Giêsu đang thực sự cần những món quà gì. Xin cho con biết trao tặng những món quà ý nghĩa trong mùa Giáng Sinh này mà không tính toán thiệt hơn, và cho những nơi mà con không mong được nhận lãnh lại. Amen!




Thứ Tư, 29 tháng 9, 2010

MỘT NỬA...!!



















MỘT NỬA..!!

Sống trên đời mới chỉ là một nửa

Biết bao giờ tìm được nửa thứ hai !?

Dẫu biết rằng : 1+1= 2

Nhưng cũng có 2:2= 1

Một người buông tay - một người ngã

Một người cất bước - một người mong

Một người ra đi - một người khóc

Môt người quay lưng - một người buồn

Một người đang quên - một người nhớ

Một người hạnh phúc - một người đau

Một người ngồi đau lòng tưởng nhớ

Một người ngồi đó tựa vai ai ?

Hy vọng tắt đi khi bạn ngừng tin tưởng

Tình yêu mất đi khi bạn ngừng quan tâm

Tình bạn mất đi khi bạn ngừng chia sẻ

Hãy mở lòng và xích lại gần nhau…!

Và cuộc đời sẽ không còn thương đau

Hạnh phúc lứa đôi răng long tóc bạc

Ta vẫn là 1 cộng 1 bằng hai

Trên nụ hôn thiên thu trọn kiếp

Nguyễn Thế Hoàng













Thứ Bảy, 5 tháng 6, 2010

NIỀM RIÊNG

NIỀM RIÊNG

Người đã quay lưng từ dạo ấy
Mang đi bao kỷ niệm thân thương
Những lời phân giải thật không lường !
Để lại bao vấn vương nuối tiếc.. !

Người ơi ! còn nói gì thêm nữa ?
Lời nói nào cay đắng cho nhau
Cho trái tim se thắt nỗi đau
Tình chia xa mất nhau miên viễn…

Tuổi xế chiều sao còn lắm mộng
Những vui buồn khép kín trong tim
Cõi riêng tư gói trọn nỗi niềm
Để nắng mưa không còn trở ngại

Hằng đêm ngắm sao trời vô định
Thân phận loài hoa dại bùn ao
Còn có gì vui thú tự hào
Xin chúc lành ai kia lỗi hẹn..!

Nguyễn Thế Hoàng




NGẬM NGÙI TIẾC THƯƠNG


NGẬM NGÙI TIẾC THƯƠNG

Ngậm ngùi thương tiếc , có buồn không ?
Nghĩ xót xa tan tác cõi lòng !
Hờn dỗi xuống thuyền sang bến khác
Giấc mơ vỗ cánh còn gì mong !

Trong im lặng nỗi nhớ đơn côi
Có một người tình bạc trắng vôi
Như đã quên ngày đầu gặp gỡ
Lời thề nguyền gió cuốn mây trôi...

Có tình nào cứ thích hờn ghen ?
Có tình nào vấp ngã yếu hèn ?
Mặt nước hồ vẫn thường dậy sóng
Thì tình yêu cũng lắm bao phen

Nói với nhau lời thật - Hiểu lầm...
Còn hơn câm nín giữ trong tâm
Tình đời đâu có gỉ bằng phẳng
Tha thứ cho nhau phút lỗi lầm !

Nguyễn Thế Hoàng



LỜI NÀY CHO AI ?



LỜI NÀY CHO AI ?

Tuổi xuân má đỏ môi hồng
Nào ai tránh khỏi nỗi lòng vấn vương
Trăng sao vời vợi đưa đường
Ai mang người đến tỏ tường nợ duyên
Trao nhau ánh mắt thề nguyền
Niềm tin nóng bỏng đôi miền chờ mong
Mong sao duyên phận thỏa lòng
Khúc ca hạnh ngộ ta đong tháng ngày
Thế mà một thoáng hương bay
Ân tình rơi rụng, tình này dửng dưng !
Sao người vội vã nửa chừng
Cho lòng đau đớn đếm từng sầu rơi !
Hiểu rằng duyên phận bởi Trời
Nhưng lòng ta đã không vương nỗi sầu
Hắt hiu đèn lụn khô dầu
Đêm tàn trăng lặn lòng đau vắn dài
Điệu buồn biết tỏ cùng ai ?
Lời này biết gởi cho ai hở người !?

Nguyễn Thế Hoàng





Thứ Hai, 19 tháng 4, 2010

TÌNH XA BẾN NHỚ


TÌNH XA BẾN NHỚ

Mình có nhau tuổi đời không còn trẻ
Như đôi chim liền cánh giữa vòm trời
Lướt gió vờn mây, đon đả chào mời
Tình yêu trăng sao, đào nguyên mở lối

Ngày lại ngày bướm vờn hoa say đắm
Nguyện ước đóng khung, chan chứa yêu thương
Nhưng vẫn còn xa cách một đại dương
Đường hạnh phúc sẽ không là xa lắm...


Tuy tình mình có xa xôi vạn dặm
Nhưng anh ơi ! lối nhỏ vẫn đợi người
Cho dù chúng mình mỗi đứa một nơi
Duyên sẽ đẹp và ngày mai sum họp

Anh ơi anh ! chúng mình luôn vẫn đợi
Thương đến ngu ngơ, nhớ đến dại khờ !
Nhớ đến nhau là thương nhớ vô bờ
Mong có nhau trong vòng tay mời gọi

Áp má cận kề đam mê say đắm
Môi tìm môi thật cuồng nhiệt quên thôi
Ta dìu nhau giữa bến mộng dâng mời
Hạnh phúc quá ! Tình mình hạnh phúc lắm..!

Mình có nhau giữa hai đầu nỗi nhớ
Vượt thời gian lời nguyện ước ban đầu
Cùng chờ nhau ngày hạnh phúc không lâu
Người yêu hởi mãi tình xa bến nhớ !

Nguyễn Thế Hoàng